“Khi học lớp 5, tôi từng ị đùn trong lớp học, chỉ vì không dám bước vào nhà vệ sinh…Khi đó tôi 10 tuổi. Cái nhà vệ sinh cũ như ông già rụng răng, từng mảng tường nứt vỡ và rong rêu bám đầy qua từng mùa mưa, rồi đến từng mùa nắng.
Mùi hôi ám ảnh tôi mãi đến khi tôi bước vào THPT và đến nay, khi tôi đã 30 tuổi, tôi vẫn còn một nỗi sợ hãi mang tên nhà vệ sinh công cộng…”
—————
“Năm 2005, tôi rời quê vào Sài Gòn đi học…
Ở nơi tôi sống lúc đó, có những gia đình chỉ khao khát mỗi ngày được bữa cơm thật no…
Ở nơi tôi sống lúc đó có những đứa trẻ cật lực kiếm tiền đi học…
Ở nơi tôi sống lúc đó có những gia đình phải đợi trời mưa để lắng nước mà uống…
Ở nơi tôi sống lúc đó còn xơ xác lắm, xơ xác như chiếc lá cuối mùa giông bão!
Tự nhủ lòng một ngày nào đó trưởng thành, có nhiều tiền sẽ trở về để giúp đỡ quê hương nhưng tôi hiểu rằng, cuộc sống càng trưởng thành, những thao thức ngày xưa bỗng là điều gì đó xa xỉ..tôi chưa từng trở về..”
Cùng Xanh Yêu Thương kể về “Nơi Tôi Sống” để chúng tôi có thể cùng bạn trở về quê hương, giúp người hàng xóm bên cạnh nhà, giúp những đứa trẻ ở một nơi hẻo lánh nào đó tại nơi bạn sống, và cho đi những gì chúng ta có thể!
Chia sẻ câu chuyện của bạn đến với Xanh Yêu Thương tại:
Facebook: Xanh Yêu Thương, https://www.facebook.com/xanhyeuthuong.xyt/
Email: tt.xanhyeuthuong@gmail.com